Tiếp tục câu chuyện đã chia sẻ tại Con đường trở thành chuyên gia pháp chế doanh nghiệp của mình (phần 1) thì ở bài viết này mình tiếp tục với phần 2. Mình mong rằng trong tương lai hành trình này sẽ được cập nhật với nhiều điều thú vị và ý nghĩa hơn nữa.
Cơ duyên review chiếc hợp đồng đầu tiên
Mình kết thúc công việc tại công ty gia đình trong vòng một tuần chính là vào thời điểm mùa thu đẹp nhất như khi mình đang viết những dòng này. Có thể bạn thắc mắc là tại sao tình thế như vậy rồi mà mình còn có thể để ý đến thời tiết đẹp hay không. Thì câu trả lời bởi vì một trong những điều quan trọng đưa mình đi qua bao gian khó trong cuộc đời để đến ngày hôm nay chính là suy nghĩ tích cực và luôn biết tìm thấy niềm vui trong những điều bình thường, nhỏ bé. Thời điểm ấy mình thuê trọ ở một căn phòng nhỏ trong một ngôi làng cổ đoạn Bắc Từ Liêm, dưới chân cầu Thăng Long. Ông bà chủ nhà là những người hiền hậu, dễ mến. Mình còn nhớ trước sân có một cây xoan đào và gần nhà có một cái chợ truyền thống rất thú vị. Ngoài thời gian thi thoảng chạy xe lên mạn Hồ Tây thì thời gian gần một tháng tiếp theo mình chỉ ở trong phòng. Mình học tiếng Anh, tiếng Trung, đọc sách, ăn và ngủ. Nhưng tuyệt nhiên lúc ấy chẳng hiểu vì sao mình lại thấy dễ chịu.
Quán cà phê yêu thích của mình ở Hồ Tây là Oriberry Coffee – nơi mà bạn bước vào là thấy ngay mùi cà phê bao trùm trong không khí. Tầng trên cùng của quán có view nhìn ra hồ và ngay phía dưới là mấy tán cây hoa ngọc lan thơm ngát khi tới mùa hoa. Đây cũng là nơi chứng kiến lần đầu tiên mình được chỉ dạy làm sao để review một hợp đồng – công việc thường ngày của người làm pháp chế doanh nghiệp. Và người đó là chị Hà.
Chị Hà là tiền bối hơn mình vài khóa ở trường Đại học Luật Hà Nội. Đến bây giờ thì mình không còn nhớ hai chị em đã quen nhau ở đâu (hình như có liên quan đến Inner Space Hà Nội – đây cũng là một địa điểm thú vị góp phần thay đổi tư duy của mình rất nhiều mà mình sẽ chia sẻ với mọi người trong bài viết sau). Ấn tượng của mình về chị Hà là chị cũng thích đọc sách giống mình và là một người tử tế, quyết đoán. Hồi đó chị kể về hành trình tìm việc vô cùng vô cùng gian nan của chị sau khi ra trường. Sau khi trải qua các vòng phỏng vấn nghiêm ngặt chị đã trở thành chuyên viên pháp chế của tập đoàn Viettel. Tuy nhiên cuối cùng sau khi cân nhắc chị đã quyết định xin nghỉ việc và trở thành một luật sư độc lập. Ngày hai chị em nói chuyện với nhau ở quán cà phê đó, chị Hà vẫn đang trên đường đi tìm tình yêu đích thực của đời mình, em trai chị mới bắt đầu chuẩn bị vào thành phố Hồ Chí Minh để thi Đại học Luật. Còn bây giờ, chị đã lập gia đình và có một bé gái kháu khỉnh mà mỗi lần mình nhìn thấy gia đình chị đều tự nhiên cảm thấy được sự hạnh phúc, lấp lánh niềm vui thực sự còn em trai chị vừa tốt nghiệp Đại học Luật Thành phố Hồ Chí Mình và đã có việc làm trong ngành. Hai chị em mình không nói chuyện thường xuyên nữa nhưng qua những dòng status ngắn ngủi mà chị chia sẻ, mình hiểu rằng có một người chị tuy xa lạ nhưng vẫn luôn ở đó làm một luật sư dũng cảm, tử tế, luôn nhiệt huyết hết mình với nghề để mình học hỏi theo.
Hồi đó mình có mở lời với chị Hà là mình muốn làm pháp chế doanh nghiệp tuy nhiên đi phỏng vấn ở đâu cũng yêu cầu kinh nghiệm trong khi đến cơ hội thử để có kinh nghiệm đáp ứng yêu cầu thì mình cũng không có. Do vậy mình rất mong là nếu có cơ hội thì chị Hà có thể cho mình nghiên cứu hồ sơ cùng hoặc là phụ giúp chị việc gì đó. Tuy nhiên, luật sư làm việc luôn phải tuân thủ một nguyên tắc là bảo mật thông tin khách hàng và cũng có thể là thời gian không cho phép nên chị Hà đã dành một buổi chia sẻ cho mình những điều quan trọng khi review hợp đồng trong lĩnh vực kinh doanh thương mại và mình cũng thực hành trên một hợp đồng duy nhất. Sau khi rải hồ sơ và tiến hành phỏng vấn ở một số nơi nhưng không ổn, mình tình cờ đọc được thông tin tuyển dụng của một công ty sản xuất ở Bắc Ninh.
Tình cờ cơ hội đến…
Hồi cấp 3, cô giáo dạy Sinh học mà mình yêu quý có nói với mình, đại ý là bản thân phải luôn ở trong trạng thái chuẩn bị cho cơ hội đến bất cứ lúc nào bởi vì có thể cùng một cơ hội như nhau, nhưng nếu chúng ta có sự chuẩn bị thì luôn có thể nắm bắt cơ hội khi nó đến. Còn nếu chúng ta không có sự chuẩn bị nào cả thì cơ hội có nhiều đến mấy thì cũng vô nghĩa vì ta sẽ để nó trôi đi mất trong nuối tiếc.
Thông tin tuyển dụng cho công ty ở Bắc Ninh thực ra chỉ là một sự tình cờ mà mình không ngờ tới. Thậm chí tin được đăng trên một trang web việc làm không phổ biến mà mình hay theo dõi như LinkedIn, Vietnamwork, Careelink, Việc làm ngành luật hay TopCv vv…Khi HR của công ty liên hệ với mình, qua cách nói chuyện mình cũng không thích bạn ấy lắm. Lúc đó mình đã nghĩ HR là bộ mặt của công ty. Nếu như HR đã như vậy thì chắc công ty cũng không khá khẩm hơn *cười*. Tuy nhiên, khi chị quản lý trực tiếp liên hệ với mình qua điện thoại và sau khi cuộc gọi kết thúc, chị có nhắn một tin là: “Rất mong có cơ hội làm việc với em” làm mình thấy rất có cảm tình. Tình cờ là vào thời điểm ấy, bạn thân của mình cũng đã chuyển về Bắc Ninh làm việc. Hai đứa phát hiện ra công ty này ngay sát ngân hàng nơi bạn mình đang làm thế là mình quyết định đi phỏng vấn và tranh thủ tới chơi với bạn ấy luôn.
Cho đến tận bây giờ, mình vẫn còn nhớ y nguyên buổi phỏng vấn ngày hôm đó. Từ việc mình đi vào công ty từ cổng A thế nào, mình phỏng vấn với sếp mình là người Đài Loan và chị Mai quản lý trực tiếp của mình ra sao, phỏng vấn với chị Hiền nhân sự thế nào, tất cả mình vẫn còn nhớ rõ. Sau đó mình trở về và…từ chối vì mức lương không đủ hấp dẫn để mình chuyển từ Hà Nội về Bắc Ninh. Nhưng sau đó mình liên lạc lại và đồng ý nhận việc. Mình về Bắc Ninh được hai tuần mới quay lại Hà Nội để trả phòng và chính thức chuyển hết số đồ đạc còn lại. Đó là hai tháng cuối cùng của năm 2018 và trời rất lạnh…
Công việc pháp chế chính thức đầu tiên của mình…
Vậy là mình chính thức bắt đầu công việc pháp chế doanh nghiệp cho một công ty sản xuất ở Bắc Ninh sau gần một năm quay lại Hà Nội và thử sức tại các công ty luật. Mình luôn cảm thấy may mắn và biết ơn vì mọi thứ bắt đầu vào thời điểm ấy. Mình biết ơn công ty có chỗ nghỉ buổi trưa, có ký túc xá để ở, có đồ ăn, có lớp học tiếng Trung vào buổi tối. Mình biết ơn vì sếp mình tử tế, vì chị Mai luôn sẵn sàng chia sẻ, chỉ dạy cho mình và các đồng nghiệp giản dị, thân tình. Khoảng thời gian hơn ba năm làm việc ở công ty, mình đã đi từ xuất phát điểm là một người chưa có nhiều kinh nghiệm trong nghề luật, chưa từng làm qua công việc pháp chế, tiếng Trung mới học ở trình độ abc, tiếng Anh còn lõm bõm đến một người có thể xử lý được tất cả các công việc hàng ngày của phòng, làm việc với cơ quan nhà nước, deal với những tranh chấp phát sinh của công ty và có thể sử dụng được tiếng Anh, tiếng Trung trong công việc.
Quá trình làm việc hơn ba năm ở Bắc Ninh đã đưa cho mình rất nhiều kỷ niệm, những người đồng nghiệp mà mình có cơ hội làm cùng, sự chia tay với đồng nghiệp thân thiết, đón chào đồng nghiệp mới gia nhập team, những khó khăn vô vàn mà mình gặp phải, biết bao giây phút tự an ủi bản thân phải cố gắng vượt qua và cả điều hạnh phúc nhất là gặp gỡ tình yêu của đời mình.
Dưới đây là một số bài học kinh nghiệm mà mình rút ra khi nhìn lại hành trình đó:
Một là, như mình vừa nhắc ở trên, chúng ta nên ở trong trại thái chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ cho cơ hội đến và nắm bắt lấy. Thời điểm mình nghỉ việc ở công ty luật và rải hồ sơ xin việc cũng chính là thời điểm mình tập trung vào học ngoại ngữ rất nhiều. Cho dù trình độ của mình lúc ấy chưa được tốt thì khi đi phỏng vấn mình cũng có thể chia sẻ với nhà tuyển dụng rằng vừa hay tôi cũng đang học ngoại ngữ này và chắc chắn sẽ theo đuổi để sử dụng được nó. Có một kỷ niệm khá hay mà mình vẫn còn luôn nhớ khi nhắc đến việc học tiếng Trung của mình. Đó là vào một hôm sếp mình từ Đài Loan tới Việt Nam công tác, sếp của phòng Kế toán đi vào phòng pháp chế gặp sếp mình đang ngồi ở ngay sau lưng mình. Sau khi nói chuyện một hồi thì người này quay sang nói với sếp mình là tiếng Trung của mình không tốt. Lúc ấy sếp mình bảo rằng mình vẫn có thể sử dụng tiếng Anh để làm việc và đang học thêm tiếng Trung, việc đó là hoàn toàn bình thường thôi. Vì câu nói ấy mà mình có thêm rất nhiều động lực để học và sử dụng được tiếng Trung như bây giờ. Thế nên mình nghĩ nếu bạn là sinh viên mới ra trường hoặc bất kỳ ai đang muốn chuyển đổi công việc thì bên cạnh việc tìm kiếm thông tin tuyển dụng và nộp đơn ứng tuyển thì một việc quan trọng không kém là trau dồi nâng cao kiến thức, kỹ năng, kinh nghiệm của mình.
Hai là, tập trung vào mục tiêu công việc của mình, ngừng việc so sánh với người khác và duy trì việc phát triển bản thân từng chút mỗi ngày. “Doing just a little bit during the time we have available puts you that much further ahead than if you took no action at all.” của Byron Pulsifer là một câu nói mà mình vô cùng tâm đắc và vẫn đang áp dụng nó vào mọi khía cạnh cuộc sống của mình hàng ngày. Mình tin rằng việc duy trì những thói quen tốt, cố gắng mỗi ngày một chút bằng sự chỉn chu và tận tâm nhất định sẽ có một ngày nhìn lại, chính mình cũng ngạc nhiên vì bản thân đã đi xa đến thế nào.
Hơn ba năm làm việc ở nhà máy mình đều ở ký túc xá ở công ty và chia sẻ một phòng với vài bạn khác ở các phòng ban khác nhau của khối văn phòng. Đó là dịp mà mình vô tình nghe thấy rất nhiều cuộc bàn tán của người khác về lương bổng và chế độ đãi ngộ của công ty. Và không ít lần mình nhận ra rằng mình đang nhận một mức lương thấp hơn người khác rất nhiều. Thế nhưng, ngay sau đó mình nhận ra việc quan trọng là tập trung làm cho năng lực của bản thân tốt lên mỗi ngày thay vì suốt ngày nghe ngóng rồi so sánh với người khác. Bởi vì duy trì thói quen không tốt đó chẳng những không làm cho bản thân mình tốt lên mà ngược lại còn khiến mình phân tán trong công việc. Ngoài việc học tập và làm việc, mình cũng duy trì các thói quen nhỏ khác hàng ngày, trong đó có việc viết lách mà mình đã chia sẻ ở bài viết 5 Thói Quen Mà Mình Duy Trì Để Đi Qua Những Tháng Ngày Bất Ổn. Và cho đến hiện tại, mình luôn đặt ra mục tiêu cụ thể cho mỗi vị trí công việc mà mình đảm nhận để hướng tới mục tiêu chung là phải luôn nhìn thấy bản thân có sự tiến bộ, phát triển; nhìn thấy sự đóng góp được ghi nhận, sự nghiệp có sự thăng tiến thay vì nhìn ngang ngó dọc và bị phân tâm quá nhiều bởi những thứ không cần thiết xung quanh.
Ba là, luôn tin rằng bản thân mình có thể học hỏi từ tất cả mọi thứ xung quanh. Làm việc ở công ty sản xuất là lần đầu tiên mà mình thực sự biết cuộc sống ở một nhà máy là như thế nào. Vì sống ở ký túc xá trong công ty nên mình có cơ hội trải nghiệm cuộc sống không ngừng nghỉ của một nhà máy sản xuất. Mình nhớ nhất vẫn là tiếng quẹt thẻ ra vào của công nhân, không khí nhà ăn và tiếng máy dập ầm ầm bất kể ngày đêm. Mình có cơ hội gặp gỡ, quan sát những cuộc đời khác nhau từ một góc độ khác, đó chính là trở thành một phần trong số họ, không những xỏ chân vào đôi giày của họ để đi thử mà chính mình là một người đi đôi giày ấy trong suốt hơn 3 năm.
Trước đây, khi mới ra trường mỗi lần đi phỏng vấn được hỏi về nơi làm việc mong ước mình đều trả lời rằng mình mong muốn có một nơi làm việc chuyên nghiệp. Lúc đó, khái niệm “chuyên nghiệp” trong mình là văn phòng sáng đẹp, đồng nghiệp sáng sửa, quần áo lịch thiệp này nọ. Nhưng tất cả đã thay đổi hoàn toàn đối với mình khi sống và làm việc ở môi trường mới này. Và mình cũng nhận ra khái niệm “chuyên nghiệp” trong mình đã thay đổi. “Chuyên nghiệp” thực sự với mình giờ đây là sự cẩn thận, chỉn chu trong từng việc mình làm, tinh thần cầu tiến trong công việc, tinh thần hỗ trợ nhiệt tình từ các đồng nghiệp trong team và giữa các team khác nhau. Mình nghĩ rằng không phải ai cũng có may mắn nhận được điều đó trong hành trình làm việc rất dài của mình. Mình đã học được rất nhiều từ cuộc sống mà mình có dịp trải nghiệm, từ những người mình gặp, những người công nhân, người bảo vệ, người quét dọn cho đến đồng nghiệp của mình, quản lý của mình, giám đốc của mình, cả team của mình trong nước và ở nước khác. Mình học từ những thành công và sai lầm của họ; học từ những điều tốt và điều chưa tốt của họ, tất cả, với một tinh thần cầu tiến, rộng mở nhưng có chọn lọc. Và mình thực sự đã thay đổi rất nhiều từ nhân sinh quan đến thế giới quan trong suốt thời gian ấy, trở nên gần gũi hơn, bao dung hơn và cũng bớt bất ngờ vô lý hay không còn đánh giá mọi thứ hời hợt bên ngoài nữa.
Bốn là, bài học về tầm quan trọng của thái độ tốt trong công việc và việc luôn nhìn mọi thứ với thái độ trân trọng và biết ơn. Mình là một người tin rằng thái độ là một điều vô cùng quan trọng trong mọi lĩnh vực của đời sống. Trình độ hay kỹ năng là điều có thể học hỏi được nhưng nếu như thái độ không đúng đắn, tử tế, tôn trọng, biết đối nhân xử thế với người khác thì mình cho rằng thực sự khó để một con người có thể tiến bộ. Trong đó, trân trọng và biết ơn luôn là thái độ mà mình duy trì trong suốt cuộc đời của mình cho đến nay, dù là học tập hay làm việc, dù trong mối quan hệ thân thiết hay với những người lần đầu gặp mặt. Thậm chí, như mình đã chia sẻ trong một bài viết trước đó, thì mình đã thực sự thực tập và biết nó thành một thói quen hàng ngày dành cho bản thân mình. Bạn có thể tìm đọc về hành trình đó của mình tại bài viết Những Điều Mình Học Được Từ Việc Thực Hành 28 Ngày Biết Ơn. Mình trân trọng và biết ơn những khó khăn mình đã trải qua, biết ơn cho những người mình gặp trong hành trình ấy và quan trọng là biết ơn cho một bản thân mình không ngừng cố gắng ngày đó.
Moving on…
Email tạm biệt của mình gửi đến các đồng nghiệp có liên quan vào ngày làm việc cuối cùng của mình ở công ty cũ có tựa đề là Moving on. Mình tin rằng mình đã cống hiến, làm việc hết lòng với vị trí mà mình đảm nhận và hành trình mới là một bước chuyển tiếp cao hơn trong hành trình sự nghiệp của bản thân mình.
Mình rời vị trị làm việc với chứng chỉ tiếng Anh, tiếng Trung đầy đủ có thể phục vụ cho công việc và giao tiếp trở thành người có trợ cấp ngoại ngữ cao nhất ở công ty ở thời điểm đó khi xuất phát điểm không có chút trợ cấp ngoại ngữ nào cả; hoàn thành khoá học luật sư tại Lớp đào tạo luật sư chất lượng cao và chuẩn bị cho việc thi lấy chứng chỉ hành nghề vào năm sau; lương đã tăng hơn 2 lần so với thời điểm mình bắt đầu và có hơn 3 năm kinh nghiệm chính thức ở vị trí Pháp chế doanh nghiệp với bằng khen cho thành tích của nhân viên xuất sắc. Nhưng điều quan trọng nhất là mình rời đi với tâm thế thoải mái, hài lòng của bản thân mình; đem theo sự trân trọng của sếp mình, đồng nghiệp mình. Ngày chia tay mình nhận được rất nhiều hoa, quà và thiệp viết tay từ sếp và đồng nghiệp. Thậm chí sau đó mình vẫn còn hỗ trợ sếp phỏng vấn online cho hai vị trí thay thế và thi thoảng vẫn cập nhật tình hình với sếp. Đồng nghiệp thi thoảng vẫn liên lạc với mình để hỏi về hệ thống làm mình bất ngờ vì nghĩ họ nhắn nhầm nhưng không phải. Mình nghĩ rằng mình đã có một hành trình trọn vẹn với trải nghiệm đủ đầy với vị trí đó.
Hiện tại mình đang làm Senior Legal ở một công ty có vốn đầu tư nước ngoài của Đài Loan được khoảng 7 tháng. Vì hành trình vẫn còn đang tiếp diễn nên mình sẽ không chia sẻ ở đây. Nhưng mình tin rằng mọi chuyện xảy ra đều có lý do của nó và mình luôn có thể học được từ tất cả mọi trải nghiệm mà mình có cơ hội trải qua. Mong là mình tiếp tục chân cứng đá mềm và có thêm nhiều điều thú vị để chia sẻ với các bạn trong các bài viết về sau.
Lời kết
Như vậy là mình vẫn đang trên con đường để trở thành một chuyên gia pháp chế như mình chia sẻ từ phần 1 của bài viết. Mình tin rằng câu chuyện của mình chỉ là một câu chuyện rất nhỏ của một trong số những người rất bình thường với xuất phát điểm từ con số 0 để đến với nghề này. Nhắc đến đây thì mình mới chợt nhớ ra một kỷ niệm nho nhỏ trong giờ diễn án tại lớp luật sư của mình năm ngoái nhưng đến giờ vẫn cổ vũ mình rất nhiều. Đó là lần đầu tiên mình tham gia một phiên toà giả định với tư cách bảo vệ quyền lợi và nghĩa vụ cho bị đơn. Mình vẫn nhớ không khí mọi người chăm chú lắng nghe ngày hôm đó và khi kết thúc phiên diễn án, giáo viên (mình nhớ mang máng là một cựu thẩm phán của Toà án nhân dân tối cao) có hỏi mình là: Nhà em có ai làm luật sư không? Và mình trả lời cô rằng mình là người đầu tiên học luật và theo nghề này ở gia đình. Mình không biết tương lai sẽ như thế nào và mình có rẽ lối sang một ngành khác hay không nhưng mình cực kỳ biết ơn vì đã học luật để có một tư duy rõ ràng, mạch lạc, cách nhìn nhận vấn đề thấu đáo như hiện tại.
Dù cho mình làm bất kỳ nghề nào, vị trí nào trong tương lai, mình mong rằng mình sẽ luôn giữ vững đạo đức nghề nghiệp và hết lòng với công việc mình làm. Giống như sếp Vũ Minh Trí – CEO của Local (ASIM) có nói trong chương trình Cơ hội cho ai mà mình rất tâm đắc, rằng: “Mỗi người sinh ra đều có một cái neo nghề nghiệp. Cái neo đấy nó cũng giống như cái neo của một con thuyền, còn bản thân mình sẽ là con thuyền. Nếu mà nghề nghiệp của mình rất xa so với cái neo thì sợi dây nối con thuyền với cái neo sẽ rất căng thì mình sẽ cảm thấy bức bối. Nhưng nếu con thuyền di chuyển lại gần cái neo đấy, thì sợi dây sẽ chùng, có nghĩa là mình cảm thấy rất thoải mái trong cái lĩnh vực đấy”.
Chỉ là một chút chia sẻ nhỏ của mình đến với các bạn. Nếu bạn là một sinh viên vừa mới tốt nghiệp ra trường và đang đi tìm cho mình một sự nghiệp để theo đuổi, mình mong rằng những chia sẻ này có thể an ủi và cổ vũ bạn một chút như mình đã từng nhận được từ các bài chia sẻ từ các anh chị trước đây. Chúc cho hành trình của bạn luôn học hỏi được nhiều và những người tử tế, những điều ấm áp sẽ luôn hiện hữu trong cuộc sống của bạn.
Judy
get 1% better every day
Pingback: Con đường trở thành chuyên gia pháp chế doanh nghiệp của mình (phần 1) - Ngày Ngày Tiến Lên