“Such certainty is beautiful, but uncertainty is more beautiful still.” – Love at First Sight (Wislawa Szymborska – 1923-2012)
“Life is full of coincidences…even two parallel limns might someday meet” – (Turn Left Turn Right)
Hôm nay là ngày Thất Tịch (mùng 7/7 âm lịch) – ngày lễ tình yêu theo văn hóa phương Đông, là ngày mà người ta vẫn kể mãi câu chuyện rằng, hàng năm vào ngày này Ngưu Lang – Chức Nữ (cặp tình nhân nổi tiếng trong truyền thuyết) sẽ gặp nhau bên cầu Ô Thước và trời sẽ mưa to lắm. Còn theo một chiến dịch truyền thông nào đấy thì những năm gần đây, các bạn trẻ truyền tai nhau rằng vào ngày này nếu bạn ăn chè đậu đỏ, người đang có người yêu sẽ hạnh phúc bên người mình yêu, người đang độc thân sẽ sớm tìm được một nửa của mình, hihi.
Thất Tịch năm nay của bạn thế nào? Thất Tịch năm nay của mình rơi vào thứ Bảy ở nhà học online, lại trúng mùa Covid bao nhiêu ngày chưa được ra ngoài nên mình bắt đầu ngày mới với việc dùng app Now để đặt bingsu đậu đỏ về ăn. Ai dè quán báo hết đậu đỏ, trong khi bài giảng hôm nay về phòng chống tham nhũng khiến mình hơi chán, thế nên là mình đã quyết định tặc lưỡi ngồi kiếm một bộ phim để xem. Bài viết này hi vọng sẽ đem lại chút dịu dàng cho bạn – những ai đang và sẽ tin rằng mình chắc chắn sẽ gặp được tình yêu định mệnh đời mình một ngày nào đó nha.
Những đường thẳng song song…
Turn Left Turn Right (Nàng Rẽ Trái, Chàng Rẽ Phải) kể về câu chuyện gặp gỡ ngọt ngào, dễ chịu giữa một chàng nghệ sĩ violin (John Liu) và cô nàng nhà văn làm nghề biên dịch (Eve Choi) diễn ra trong bối cảnh ở thành phố Đài Bắc (Đài Loan). Bộ phim được chuyển thể từ cuốn sách A Chance Of Sunshine của Jimmy Liao – một trong những tác giả sách tranh yêu thích nhất của mình và mình cũng đang cố gắng duy trì việc dịch sách của bác ấy trên blog này đấy. Một điều thú vị mà mình vừa phát hiện ra khi viết bài này đó là cũng có phiên bản Thái Lan chuyển thể từ cuốn sách này, mình sẽ xem thử xem sao.
Toàn bộ nội dung phim là sự tình cờ xoay quanh cuộc sống của hai người lãng mạn vô vọng – những nghệ sĩ nghèo đang bế tắc giữa giấc mơ lý tưởng và thực tế cuộc sống xung quanh mình. Họ cùng sống trong một khu nhà trọ, hai phòng chỉ cách nhau một bức tường. Mỗi lần ra ngoài, nàng rẽ về trái, chàng rẽ về bên phải. Tất cả các khung hình chụp lại luôn có mặt hai người, chỉ khác là họ sẽ lần lượt ở bên phải hoặc bên trái nhau. Khoảng cách giữa hai người tưởng như rất gần nhưng lại thật xa. Mười ba năm trước, họ tình cờ gặp nhau trong một chuyến đi dã ngoại ở trường, khi đó họ còn là những cô bé, cậu bé. Cậu bé khi ấy thấy cô bé thật dễ thương, luôn quan sát cô nhưng không dám lại gần. Ngay cả khi lao xuống hồ nước giúp cô bé vớt vội những tờ giấy rớt xuống hồ, cậu cũng không dám nhìn vào mắt cô. Trên đường trở về, cô bé đã đợi tới 21 điểm dừng để lấy can đảm xin số điện thoại liên lạc của cậu bé. Thế nhưng cô bé ấy lại để quên số điện thoại trong chiếc túi trên chuyến tàu hôm ấy, và kết quả là họ lạc mất nhau suốt một thời gian thật dài. Tất cả những gì họ còn lại về người kia giờ đây chỉ là mã số cá nhân thêu trên chiếc áo học trò. Câu chuyện mười ba năm sau được tiếp tục kể trong bộ phim với những tình huống trớ trêu. Có cảm giác như số phận cố tình trêu đùa, khiến họ trở thành những đường thẳng song song chẳng bao giờ cắt nhau được nữa.
Turn Left Turn Right là một bộ phim nhẹ nhàng, đơn giản nhưng mang nhiều ý nghĩa đúng kiểu phong cách thường thấy của Jimmy Liao. Tất cả các tình huống, nhân vật, sự kiện khác trong phim đều góp phần kéo dài con đường đi đến kết thúc có hậu với câu chuyện tình của hai nhân vật chính. Bạn sẽ cảm thấy bồn chồn không ngừng, đôi lúc thấy hơi kỳ quặc và bật cười khe khẽ với những tình huống hài hước trong phim. Nếu bạn yêu thích bộ phim này thì mình gợi ý xem thêm Serendipity (Duyên số) (2001).
…cho đến một ngày gặp gỡ
Mình luôn tin rằng mỗi người chúng ta gặp nhau đều vì một lý do đặc biệt nào đó. Tất cả mọi người, đến và đi đều sẽ dạy cho mình một bài học nào đó trong đời. Nếu một ngày nào đó họ rời đi thì có nghĩa là sứ mệnh của họ với cuộc đời ta đã hoàn thành, bài học đã xong.
Gặp gỡ, không nhất thiết phải luôn gặp nhau, không nhất thiết phải nắm tay nhau đi hết quãng đời dài.
Gặp gỡ, là khi những tâm hồn xa lạ tìm thấy nhau, tìm thấy sự đồng điệu, ấm áp nơi nhau, trở thành tri âm, dựa vào nhau, bù đắp cho những khuyết tròn của nhau.
Gặp gỡ, là khi mỗi chúng ta đều đang chờ đợi những cuộc gặp gỡ hay chia ly thật tình cờ mà không ai biết trước kết quả sẽ đi đến đâu.
Có một đoạn trong phim mà mình rất thích, đó là khi nhân vật nam chính nói với cô gái đang miệt mài theo đuổi anh thế này: “Có lẽ duyên phận không phải như cô nghĩ đâu. Nếu hai người gặp gỡ và cả hai người họ đều yêu nhau thì một lần cũng là duyên phận thực sự. Nếu hai người không thích nhau, ngay cả khi gặp một triệu lần thì đó cũng chẳng phải duyên phận. Nếu chỉ có một người yêu còn người kia thì không, một người cứ khăng khăng theo đuổi trong khi người kia lại chỉ muốn chạy trốn thì như thế không phải là duyên phận, mà đó là sự đau khổ.”
Mình tin vào tình yêu, tin vào sự diệu kỳ ý nghĩa của những mối nhân duyên trong đời, tin rằng không sớm thì muộn, mình nhất định sẽ gặp được người mà mình thực sự rất thích, thực sự yêu thương. Và, mình trân trọng tất cả những mối duyên gặp gỡ mà mình có. Đó là lý do mà mình rất thích từng lời trong bài hát 遇見 – Gặp gỡ – bản nhạc chính trong phim.
“Lặng nghe tiếng mùa đông dần trôi qua.
Em thức giấc giữa những tháng năm nào
Em nghĩ, em chờ, em mong đợi
Nhưng tương lai nào có được an bài trước
Mây mờ giăng kín bên ngoài ô cửa xe
Tương lai nhất định có người đang đợi em
Nhìn bên trái, nhìn bên phải, rồi nhìn về phía trước
Tình yêu có bao nhiêu ngã rẽ trước khi đến với em?
Rồi em sẽ gặp được ai, em sẽ phải nói gì đây?
Người em đang chờ còn cách em bao xa nữa?
Tiếng gió từ phía tàu điện ngầm và từ biển người bao la ngoài kia
Em xếp hàng chờ đợi, cầm trong tay chiếc vé mang con số của tình yêu…
Cho dù là tổn thương thì gặp được anh là điều bất ngờ tuyệt vời nhất.
Câu đố của định mệnh, sẽ có ngày em tìm ra đáp án thôi.”
Lời kết
Chuyện tình yêu của bạn dạo này ra sao? Bạn đã gặp gỡ được nhân duyên của đời mình hay chưa? Bạn đang miệt mài trên con đường tìm kiếm nhân duyên của mình hay đang hạnh phúc bên người mà mình yêu thương? Nếu bạn đã gặp được người đó rồi, rất thích người đó rồi mà chưa dám tỏ bày thì có thể đọc đoạn trích mà mình tình cờ đọc được gần đây trong cuốn sách Cảm ơn người lớn của bác Nguyễn Nhật Ánh nhé. 13 năm như hai nhân vật chính trong Turn Left Turn Right là quá dài trong khi chúng ta chưa biết ngày mai sẽ ra sao, có còn cơ hội gặp lại nhau hay không, đặc biệt là trong tình hình dịch bệnh phức tạp như thế này. Thế nên, yêu ai thì mạnh dạn bày tỏ bạn nha 😉
“…Con phải biết rằng, yêu ai đó và nói với người đó là mình yêu họ, đó là giây phút hạnh phúc nhất đời. Con tôi chớp mắt:
– Thế nhỡ người đó từ chối thì sao hả ba?
– Tất nhiên tỏ tình là một hành vi rủi ro, trừ khi ta tỏ tình với một quả bom trên tay. Nhưng không thể vì cái sự rủi ro đó mà ta câm nín suốt đời. Nói ra và bị từ chối vẫn tốt hơn là không nói. Không nói gần như là bị từ chối tới những hai lần”.
Mình mong cho tất cả chúng ta sẽ sớm tìm được nhân duyên đời mình. Dù hiện thực cuộc sống có đang như thế nào, mong bạn hãy thưởng thức bộ phim dịu dàng này để có một ngày Thất Tịch hạnh phúc nhé.
Judy,
get 1% better every day,
(Cảm ơn Internet cho nguồn ảnh đầu bài viết này)
第一次知道幾米這個作家是在我國中的時候,恰巧就是藉由這本書開始的,
佛說前世五百次的回眸,才會換來這輩子的一次擦身而過,
要在茫茫人海中遇到對的人,那是一個非常渺茫的緣份。
故事中的兩個人在偌大的城市中因為緣份相遇,他們有如失散多年的戀人,
但又因為命運的捉弄斷了聯繫,最後又因為一個巧合遇到了彼此。
生活之所以精彩是因為這樣的未知,
感情之所以珍貴也許也是因為這樣的得來不易。
幾米運用主角在彼此生活中的巧妙關係,
這一秒感覺是在身邊那麼相近,但下一秒又如在天邊般遙遠,
成功的讓讀者(或觀眾)的情緒跟著起起伏伏;
人是習慣性動物,我們往往受到習慣的支配,
正如同故事裡的男女主角一個習慣向左,而另一個習慣向右,
如果我們可以試著改變生活習慣,嘗試不同的路線,
或許又能看到不一樣的風景呢? 🙂